+ KhoSexOnline.Sextgem.Com Xem Phim Sex Online,Anh Sex Người Nổi Tiếng. Anh Sex Quay Lén Những Cái Lồn ĐẸP
Truyện Sex Hay
Trang 2 trong tổng số 5
Cho đến một tối thứ 6 (lại là tối thứ 6), Yến đi tham gia một bữa tiệc với một giám đốc của một tổng công ty có tiếng. Yến lộng lẫy như là một bà hoàng, bước vào dự tiệc. Cô khiến mọi người trầm trồ bởi vẻ đẹp mặn mòi của cô. Yến tươi cười chào khách của vị tổng giám đốc nổi tiếng nhưng cao số nên muộn vợ. Yến cứ tươi cười như thế cho đến khi Yến thấy Tùng đi vào với một người phụ nữ lớn tuổi. Tùng có vẻ lạnh lùng nhưng bà cô lớn tuổi kia thì có vẻ quấn quýt với Tùng ra mặt. Yến cảm thấy bối rối dù vẫn tỏ ra tươi cười. Tùng cũng tươi cười chào bạn bè của người phụ nữ sồn sồn kia cho đến khi nhìn thấy Yến. Mọi người có thể không nhận ra nhưng Yến có thể nhận ra một chút bối rối trên khuôn mặt thiên thần của chàng. Cả hai vẫn tươi cười với những người bạn của khách hàng của riêng mình. Cả hai đều muốn tiến đền để nói chuyện và hỏi thăm nhau lắm. Nhưng chẳng biết làm như thế nào. Nhưng may thay cơ hội cũng đến. Bà già sồn sồn kia nhìn về phía ông tổng giám đốc của Yến. Yến đoán chắc là hai người quen nhau. Bà già đó tiến đến:
- Chào ông bạn Cường của tôi. Dạo này làm ăn khấm khá quá nhỉ. Lại còn có cả vợ đẹp thế này nữa
- Ah, chào bà Tuyết. Khấm khá làm sao bằng bà. Bà cũng có một anh bạn trai trẻ và đẹp trai quá trời. Giới thiệu cho bà đỡ hiểu nhầm. Đây là Yến, bạn gái tôi chứ không phải vợ tôi đâu. Cô ấy còn chưa muốn cưới tôi. Còn bà giới thiệu anh bạn của bà đi
- Ái chà, cô em, kén chọn quá vậy. Ông Cường này giàu lắm đó. Lấy ông ấy không lo khổ đâu. Còn đây là Tùng trợ lý của tôi. Cậu ấy đâu có đồng ý làm bạn trai của tôi đâu
Tùng đưa tay ra để bắt tay với Yến và nói:
- Rất vui được làm quen với Yến
- Mình cũng vậy
Nhạc nổi lên, Cường mời bà Tuyết khiêu vũ, còn lại mỗi Tùng và Yến ở đó. Cả hai đứng với nhau và cùng bối rối không biết phải bắt đầu như thế nào. 1 phút trôi qua Yến mở lời trước:
- Bao cao su của anh em không dùng đến vì em muốn giữ nó làm kỷ niệm. Em cũng mua loại đó để dùng.
- Trời, em cứ dùng đi. Nó có là cái gì quý giá đâu mà phải giữ.
- Sao không quan trọng? Đó là món quà đầu tiên em được nhận từ một người đàn ông kể từ khi em làm nghề này.
- Nếu em muốn, anh sẽ tặng em một cái gì đó trong sáng và ý nghĩa hơn là cái thứ thô thiển đó.
- Không, đối với em nó rất có ý nghĩa. Anh Tùng này, em hỏi anh một câu khiếm nhã được không?
- Em cứ hỏi đi
- Tại sao anh lại làm nghề này?
Tùng im lặng trong giây lát. Yến nói tiếp
- Nếu anh không muốn trả lời thì thôi vậy. Còn em làm nghề này để….
- Em không phải nói anh hiểu mà. Còn nguyên nhân vì sao anh làm nghề này ư? Chuyện buồn thảm và dài lắm. Em cho anh địa chỉ của em đi, hay số điện thoại di động cũng được, khi nào đó chúng mình gặp nhau anh sẽ kể cho em nghe được không?
- OK
Tùng và Yến đổi điện thoại di động cho nhau để họ nạp số của mỗi người vào máy của nhau. Nhạc đã tắt, và nổi lên bài tiếp theo. Đó là một vũ điệu Latin. Tùng quay sang hỏi Yến:
- Chắc chắn là em biết khiêu vũ đúng không?
- Đương nhiên rồi.
Tùng đưa tay của mình ra, Yến cũng vậy. Tùng cầm lấy tay của Yến và hôn lên đó một cái như là một nghi thức lịch sự phương Tây khi mời phụ nữ khiêu vũ. Mọi người đều hiểu như thế nhưng với Yến khi được Tùng hôn nhẹ lên bàn tay của mình Yến cảm thấy xúc động mãnh liệt mà Yến chưa bao giờ có. Dù cho Yến đã để cho đàn ông dày vò cơ thể mình bao nhiêu lần nhưng chưa bao giờ Yến cảm thấy xúc động mạnh như lần này dù Tùng chỉ hôn lên tay Yến thôi mà. Kể từ sau nụ hôn đó, Yến không biết mình nhảy múa ra sao, Yến chỉ biết nhảy theo Tùng, nói đúng hơn là cảm xúc mà Tùng truyền cho Yến. Yến cũng không nghe thấy mọi người đang cổ vũ cho màn trình diễn đẹp nhất đêm nay của Tùng và Yến. Yến chỉ chăm chú nhìn ngắm khuôn mặt của Tùng. Ánh mắt, đôi môi, cái mũi, làn da của Tùng, mái tóc của Tùng. Tất cả đều cuồn hút Yến. Dù cho đời Yến nhiều khi cũng đã từng gặp nhiều thằng khách trẻ đẹp trai và cũng điệu nghệ trên giường lắm nhưng chưa có ai làm cho Yến xúc động như Tùng. Vũ điệu kết thúc. Mọi người vỗ tay cho Tùng và Yến. Cường và Tuyết cũng chạy ra khen ngợi Tùng và Yến. Nhưng cả hai đều nhận thấy Cường và Tuyết có vẻ như là đang ghen một chút.
Yến đang trong thời kỳ có kinh nguyệt một tuần rồi, Yến được nghỉ ở nhà không phải đi khách cho đến khi hết tháng để kỳ kinh nguyệt qua đi. Yến đang nằm trên phòng của mình và buồn chán. Yến đi xuống dưới nhà để mua băng vệ sinh và một ít đồ cá nhân. Hôm nay đã là ngày kinh nguyệt cuối cùng của Yến rồi. Vì Yến hiện đang là hòn ngọc của quán nên má mỳ Hương đồng ý ngay. Yến ra ngoài mua sắm và ngồi hóng gió ở Bờ Hồ. Nhìn những cô bé bán rong, những công nhân đi ngang qua. Yến nhớ lại trước đây mình cũng giống họ. Cũng nghèo khổ và lương thiện như họ thôi vậy mà giờ đây Yến đã thành một cave có tiếng. Yến buồn quá. Số phận đã xô đẩy Yến đến vậy. Yến bống nhớ đến Tùng. Mình bị đẩy vào cái nghề này còn Tùng thì sao đây. Yến nhấc điện thoại gọi cho Tùng:
- Alô Yến à?
- Anh đang ngủ hay sao mà giọng nghe buồn cười thế?
- Uh, ah, anh dậy rồi. Có gì không em?
- Hôm nay em được nghỉ. Em muốn được gặp anh và nói chuyện về đời anh như là đã hứa. Nhà anh ở đâu, em đến chỗ anh nhé?
- Địa chỉ nhà anh lòng vòng lắm. Em đang ở đâu anh qua đón
- Em đang ở trước cửa bưu điện ở Hồ Gươm
- Chờ anh 20 phút, anh đến ngay đây
20 phút sau Yến nhìn thấy Tùng ăn mặc ấm cúng như một ông già, với một cái giấy ăn nhét trên mũi đi xe máy tới chỗ Yến. Yến hoảng hốt:
- Anh ốm à? Sao anh không nói địa chỉ để em đến. Khổ thân anh quá
- Không sao em ạ? Hắt xì….. Anh hơi cảm một tí thôi. Em lên xe đi
- Thôi để em chở cho
- Shìiiiiiiii…ahhhhhh không anh chở được. Anh chỉ bị nghẹt mũi tí thôi
Tùng vừa nói vừa hít hà một cái vì cái mũi bất trị đang chảy nước như vòi nước máy của mình. Yến ngồi đằng sau và có thể cảm nhận thấy người Tùng khẽ rung lên mỗi khi có một cơn gió chỉ là gió thu đi qua thôi. Yến biết là Tùng lạnh. Yến từ từ vòng tay mình qua eo của Tùng và ôm Tùng với hy vọng thân nhiệt của mình có thể làm cho Tùng đỡ lạnh hơn. Dù Tùng là trai gọi và đã được làm tất cả những gì mình muốn với phụ nữ mà lại hơi khẽ run lên khi bị một cô gái ôm. Điều đó chứng tỏ Tùng cũng giống như Yến, nhưng vì mặc cảm tội lỗi nên không dám đến với Yến. Như vậy Tùng là một chàng trai lương thiện chắc là phải có một lý do nào đó Tùng mới phải dấn thân vào nghề này..
Cuối cùng thì cũng đến nhà của Tùng đó là một ngôi nhà trọ nhỏ nằm ở Gia Lâm. Tùng mở cửa bước vào. Một căn nhà nhỏ có mỗi cái giường và một cái TV nhỏ, bếp, nhà tắm kiêm nhà vệ sinh, một cái bàn con con và 2 cái ghế (chắc là hôm nào đông khách đến quá thì Tùng ngồi lên giường). Tùng làm nghề trai gọi mà nghèo như vậy sao. Nhìn Tùng hôm nay thật khác với mọi ngày, thật giản dị. Có lẽ Tùng chỉ mặc lộng lẫy khi hành nghề, phải lộng lẫy mới có khách chứ. Không hiểu Tùng tiêu gì mà không mua nỗi cho mình một thứ gì. Tùng là con trai mà căn phòng của Tùng cũng gọn gàng đâu ra đấy
- Em ngồi ghế đi
- Cảm ơn anh
- Nhà anh chỉ có nước lọc thôi, không có gì đâu. Em uống nước nóng nhé
- Được rồi anh ạ. Mọi ngày toàn uống rượu tiếp đại gia mệt lắm rồi nên sợ mấy nước uống cao cấp lắm.
- Hi hi hi
Tùng cười nhìn trông duyên chết đi được. Yến vẫn chờ đợi nghe câu chuyện của Tùng. Tùng sau khi rót 2 cốc nước, ngồi xuống và bắt đầu kể chuyện:
- Có thể em thắc mắc là tại làm sao anh làm nghề này mà lại nghèo thế này đúng không?
Tùng làm một ngụm nước rồi kể:
- Tiền anh kiếm được anh chỉ giữ lại đủ tiêu thôi còn lại anh phải trả nợ. Ngày xưa, anh nghèo lắm, học hết 12, bố mẹ anh không đủ tiền nuôi anh. Anh phải đi làm để gánh vác đỡ gia đình. Làm ruộng không đủ sống. Lên thành phố làm cửu vạn chỉ đủ nuôi thân chẳng gửi về được đồng nào. Nghe lời bọn cửu vạn kháo nhau. Anh lên Lạng Sơn để vận chuyển hàng lậu cho các chủ buôn qua biên giới. Số anh đen đủi thế nào mà ngay chuyến đầu tiên lại rơi vào đúng đợt công an càn quét buôn lậu. Anh phải bỏ hàng chạy lấy người. Thực ra, anh thấy người ta vất hàng chạy lấy người nên anh cũng làm thế vì nghĩ là không sao. Nhưng thực ra bọn họ đã trúng đậm mấy quả trước nên có làm mất hàng chuyến này thì họ vẫn có tiền đền. Chứ anh mà biết mình bị bắt nợ như thế này anh thà để công an bỏ tù anh còn hơn
- Thế hoá ra anh kiểm tiền để trả nợ? Sao anh không buôn lậu tiếp mà lại làm nghề này.
- Đâu dễ thế. Phải đền tiền số hàng trước thì mới được tiếp tục. Anh kiếm được đâu ra tiền. Nhưng, không biết là nên nói may hay không may….
Tùng dừng lại và trùng xuống một chút và nói bé lại
- Một gã trong đường dây đó bị….đồng tính luyến ái mê anh hứa sẽ giúp anh nhưng anh phải….lên giường với ông ta. Anh tưởng chỉ thế là thôi. Anh lại có thể tiếp tục buôn lậu nhưng ngờ đâu anh bị cưỡng hiếp tập thể bởi một lũ đàn ông Trung Quốc. Và anh phải làm cái nghề bẩn thiểu đó, phục vụ cho những gã đồng tính Trung Quốc còn món nợ kia thì vẫn lơ lửng trên đầu và tính lãi cao trong suốt mấy năm anh ở Trung Quốc. Tủi nhục không sao kể xiết. Anh nhiều lần cũng bỏ trốn. Nhưng bên đó lạ nước lạ cái anh đâu có thuộc đường nên bị bắt về, bị phạt đánh và lại cưỡng hiếp tập thể. Anh bị những gã đồng tính luyến ái chơi cho đến khi anh bị bệnh trĩ và lòi rom thì chúng tha anh về. Về Việt Nam anh chẳng biết làm gì cả
- Em cứ tưởng chỉ có hồng nhan mới bạc mệnh thôi. Chẳng ngờ trai đẹp cũng lận đận như vậy
- Anh được một thầy lang ở biên giới chữa khỏi bệnh trĩ và lòi rom. Món nợ kia ngày càng tăng cao. Anh cần một cái nghề gì đó kiếm được tiền nhanh để còn trả dứt điểm món nợ kia. Nên anh làm nghề này. Và em thấy đó, mỗi tối anh phải hành lạc tới 3 có khi 4 khách. Nhức mỏi hết cả người. Vậy mà trả nợ trả lãi, tiền nhà, tiền ăn, tiền may mặc vì đặc thù của công việc. Anh chẳng dám mua gì ngoài quần áo, ăn uống tiết kiệm, ở nhà trọ rẻ tiền. Xe máy kia anh mượn của ông xe ôm gần đây đấy. Anh toàn đi xe bus vào Hà Nội thôi. Thế mà trả nợ mãi vẫn không hết. Anh đang cố cho đến khi anh bị bọn trai trẻ thay thế và hất cẳng anh ra khỏi cái nghề này anh đã trả xong nợ.
- Sau đó anh định làm gì để kiếm sống?
- Anh không biết nữa
- Chắc là anh phải dựa vào bà Tuyết thôi, đúng không?
Tùng đành im lặng không nói gì nữa
- Hắt xì…
- Anh lên giường nghỉ đi, em nấu cho anh nồi cháo nhé
- Thôi, cứ kệ anh, tí anh ăn mỳ tôm cũng được
- Sao lại mỳ tôm? Anh cứ lên giường nghỉ đi
Yến vừa nói vừa cầm tay Tùng lôi Tùng lên giường đẩy Tùng ngã xuống giường. Nhưng chiếc nhẫn của Yến vướng vào cái đồng hồ của Tùng làm Yến ngã đè lên người Tùng. Ngực của Yến đè lên bộ ngực to săn chắc của Tùng. Lồn của Yến đè lên con cu to dài và vẫn còn đang mềm của Tùng. Yến trợn tròn mắt nhìn Tùng. Tùng cũng vậy. Yến ngượng ngùng nhanh chóng trèo xuống khỏi người Tùng:
- Em ra ngoài mua ít thịt băm và tía tô về nấu cháo cho anh
Và Yến phi ra ngoài rõ nhanh. Kỳ lạ thật đấy, Yến lên giường với bao nhiêu đàn ông rồi vậy tại sao lại ngượng khi nằm đè lên người Tùng. Yến nhớ lại cái cảm giác sung sướng khác thường của khoảnh khắc đó và tự cười một mình. Còn Tùng cũng đang tự cười một mình và hơi hoảng loạn vì chỉ cần Yến nằm đè lên người Tùng lên một chút nữa thôi thì chú nhóc của Tùng sẽ đòi quyền sống ngay lập tức. Kỳ lạ thật đấy, Tùng có thể kiềm giữ cảm xúc rất tốt, có khi trần truồng như nhộng phục vụ khách cũng chưa chắc làm cho Tùng nứng. Tùng chỉ cố gắng nứng để hoạt động như là một nghĩa vụ mà thôi. Đó là lần đầu tiên Tùng cảm thấy có một cô gái lại đặc biệt với mình đến vậy.
Khi cả hai đang ăn cháo thì có tiếng điện thoại reo, đó là điện thoại của Yến:
- Má mỳ à? Con đang ở nhà một người bạn. Dạ, đó là một gã đã từng làm cho con sướng hôm nay con đi uống nước với anh ta. Chỉ uống nước thôi tí nữa con về. Thế nhé.
- Thế hoá ra anh làm em sướng à?
- Liệu có đủ sức không? Hay là đang làm thì hắt xì hơi vào người người ta ấy
- Càng tốt để bôi trơn chứ sao không?
- Mối tối 4 trận mà vẫn còn ham à?
Cả hai vừa vui vẻ, trêu ghẹo, lườm quýt nhau một tí rồi bống nhiên cả hai lại trùng xuống vì nghĩ đến cái nghề hèn hạ của họ. Lần này đến lượt điện thoại của Tùng:
- Alô anh Vương à? Ứ, hôm nay em ốm lắm, không chiều anh được đâu. Khi nào em khoẻ em gọi cho anh nhé anh yêu. Lần sau nhớ mang theo keo bôi trơn nhé, không đau lắm chịu không nổi đâu. Bao cao su bôi trơn cũng không xi nhê đâu. Uh, chúc anh ngủ ngon nhé. Hay để em giới thiệu cho anh thằng khác để anh fuck nhé cưng. Chết ngất, anh chỉ yêu em thôi à? Thế thì gò bớt chim cho nó bé đi không thì em chết non vi con chim vĩ đại của anh mất. he he. Thôi em đang ăn cháo. Thế nhé, Chào anh
- Pêđê hả anh? Anh vẫn còn dám quan hệ với giới đó hả anh?
- Uh, biết làm sao. Thỉnh thoảng không có khách anh cũng phải quan hệ nhưng cực chẳng đã chỉ khi nào đói khách thôi. Còn bình thường anh từ chối thẳng. Nên anh cũng bị mất khách ở giới pê đê nhiều lắm. Chỉ có mỗi tay Vương này. Nó yêu anh điên cuồng nên cứ bám riết lấy anh. Hồi đầu, còn đánh ghen với khách của anh cơ. Dạo này đỡ rồi đấy. Anh đùa qua điện thoại thế thôi chứ gã này lịch sự lắm. Yêu anh thật lòng nên luôn cố gắng không làm anh đau. Anh chỉ cảm thấy khiếp ở đoạn bị hiếp dâm tập thể ngày xưa thôi. Anh vẫn còn bị ác mộng tới 1 năm sau khi anh rời khỏi Trung Quốc đấy.
- Lần đầu tiên đi khách của em cũng khủng khiếp lắm anh ơi. Một gã đàn ông trân trụi và thô thiển….. Em không muốn nhắc đến nữa.
- Nhưng dù sao lần đầu tiên của em còn là với người khác giới còn anh lần đầu tiên QHTD là với một lũ đàn ông. Mà lại bị cướng hiếp, sợ và đau khủng khiếp.
- Thôi đừng nhắc đến chuyện đó nữa anh, không lại ác mộng tối nay đấy
- Giờ thỉnh thoảng vẫn còn gặp ác mộng có điều không thường xuyên như trước thôi
- Cái nghề chúng mình sao mà nó tủi nhục quá anh ạ?
Lại có điện thoại của Tùng:
- Alô, Tuyết à? Uh hôm nay anh không đi làm. Anh đang bị cảm ở nhà nghỉ hết tuần này. Em đến á? Thôi em cứ ở nhà mà nghỉ ngơi ra nhà anh làm gì cho xa xôi. Làm gì có ai, anh đang ở một mình, anh muốn nghỉ ngơi thôi. Anh đang ăn đây. Mua thuốc rồi. Thôi, em đừng đến làm gì. Alô, Alô, Tuyết ơi
- Tuyết sắp đến hả anh?
- Uh, rất tiếc là em phải về chứ không thì cô ấy lại ghen thì khổ em đấy. Mà cô ấy còn quen với Cường của em nữa chứ…
- Anh không phải nói gì cả, em hiểu mà. Em rửa bát xong cho anh em về luôn đây.
- Thôi không phải rửa, không Tuyết nghi ngờ đấy, để Tuyết rửa. Em về luôn đi. Lần sau gặp lại nhé.
- OK
Yến nói và nhìn Tùng. Yến có thế nhìn thấy nỗi buồn và sự tiếc nuối trong mặt Tùng. Và Yến đoán Tùng cũng có thể đọc được điều đó trong mắt của Yến. Cả hai nhìn nhau cho đến khi có tiếng xe máy nổ. Cả hai giật mình và cuống quýt nhưng không, đó là tiếng xe của ông xe ôm. Cả hai bật cười. Yến đi về. Tùng ra tận cửa tiễn:
- Anh vào trong nhà đi, ra ngoài này làm gì gió lắm
- Anh muốn nhìn thấy em về
Yến đi bộ ra bến xe bus và về Hà Nội. Yến nghĩ đến cuộc đời thảm kịch của Tùng. Nước mắt của Yến ứa ra. Chưa bao giờ Yến khóc vì một người đàn ông. Yến khóc vì thương Tùng, thương mình, tủi nhục cho cái nghề của mình. Yến muốn hiến dâng thể xác của mình cho Tùng. Có thể Tùng chưa phải là người đầu tiên chung đụng với Yến. Nhưng đối với Yến nếu Yến được trao thân cho Tùng thì đó sẽ là lần đầu tiên thực sự của đời Yến. Nhưng làm sao Yến có thể làm được chuyện đó khi Tùng có Tuyết, Yến có Cường mà Tuyết và Cường lại quen nhau. Nghĩ đến đó Yến lại khóc trên xe bus.
Sáng hôm sau, Yến, Hạnh và Bình đều ngồi thần ra khi nghe Yến kể về cuộc đời của Tùng. Hạnh lên tiếng:
- Chẳng ngờ bọn mình đã tủi nhục lắm rồi vậy mà cuộc đời của Tùng còn tủi nhục và đắng cay hơn nhiều
- Một lũ đàn ông chó má mà.
- Chị biết không, em biết là em đã yêu Tùng rồi nhưng làm sao bọn em đến được với nhau bây giờ?
- Đừng dại mặt. Ông Cường đấy ghê gớm lắm. Ông ấy yêu mày thế thôi, chứ mày mà cắm sừng lên đầu ông ấy xem, chết không kịp ngáp luôn đấy. Không còn đất mà làm ăn đâu.
- Nhưng em yêu Tùng mà.
Cả ba lại im lặng không biết phải làm sao. Bình lên tiếng:
- Nhưng Tùng có yêu mày không hay là yêu tiền của bà Tuyết hơn?
- Em nghĩ là anh ấy sợ bà Tuyết thì đúng hơn, giống như em sợ ông Cường vậy.
- Vậy thì tốt nhất là nên kiếm chế tình yêu đi. Không có kết cục tốt đẹp gì đâu
Sau khi đã đi thẩm mỹ viện, mua sắm mỹ phẩm và may quần áo cả ngày. Đêm xuống cả ba cô gái của chúng ta đi ngủ. Còn Yến thì không ngủ được, ánh mắt của Tùng, đôi môi, mái tóc, nụ cười của Tùng làm Yến thao thức cả đêm. Chưa một ai làm cho Yến phải thao thức như vậy, kể cả Việt.
Còn Tùng thì còn oái oăm hơn nhiêu, chàng đang nằm mơ thấy cái đêm đầu tiên bị một lũ đàn ông Trung Quốc cưỡng hiếp. Đó là một đêm mưa tại một cái nhà sàn đơn sơ trên rừng núi Lạng Sơn. Tùng đang ngồi bên đống lửa chờ người đàn ông hứa giúp mình đến và hồi hộp, không biết gã đó sẽ làm gì mình vì Tùng đã biết gì về thế giới đồng tính đâu. Nhưng người đàn ông đó không đến một mình và với một nhóm người. Tùng tươi cười đón khách của người đàn ông đó vì nghĩ họ là bạn bè của ân nhân của mình, khéo một chút có sao. Tùng và bọn họ uống rượu vui vẻ với nhau. Tùng nhanh chóng hơi say rượu. Rồi Tùng lơ mơ nhận thấy một gã đàn ông đang lột trần mình. Hình như ai đó đang suýt soa:
- Ông anh kiếm được ở đâu hàng ngon thế? Cái bụng, đôi ngực, quả mông, con cu, cái gì cũng đẹp
Tùng giẫy lên, chân tay co đạp và giẫy dụa. Nhưng 2 gã đàn ông đè Tùng ra, một gã hình như bành chân Tùng ra. Tùng không hiểu hắn định lạm gì cho đến khi Tùng thấy đau rát bỏng ở đít. Tùng oặn oại để ngăn cản việc đó nhưng vô ích, một ai đó giữ hai xương bẹn của Tùng lại. Một gã khác nhét dẻ vào mồm Tùng không cho Tùng kêu. Một ai đó đang bành mông của Tùng ra. Tùng không biết là có bao nhiêu người hình như 6 hay 7 người gì đó. Gã đầu tiên hình như chim bé nhất làm nhiệm vụ khai hoang hậu môn còn hoang sơ của Tùng. Tùng đau đớn đến mức chỉ muốn cắn lưỡi chết nhưng không được vì cái dẻ ở mồm. Mắt Tùng mở to, trừng trừng một cách hoang dại vì quá đau, răng Tùng cắn chặt vào miếng dẻ, chân răng của Tùng chảy máu đỏ hết cả tấm dẻ. Rát bỏng đến xé da xé thịt. Nước mắt Tùng ứa ra. Rồi con cu của lão này đâm sọt vào và lão bắt đầu thụt ra thụt vào nhanh chóng cho tới khi bắn tinh vào hậu môn của Tùng. Rồi lại đến gã khác. Cứ lần lượt, từ gã cu to đến gã cu to hơn nữa. Cứ như vậy, Tùng bị giầy vò gần 2 tiếng, máu ở miếng dẻ, máu rướm ở hậu môn, đau rát đến mức 1 tháng sau đó Tùng vẫn còn bị đau rát khi đi đại tiện. Hai bên háng cũng đau nhức quá trời vì bị bành hết cỡ trong suốt 2 tiếng. Tùng bị trói trần truống trong một đêm giá lạnh chở sang Trung Quốc. Về đến đó những con thú đói bên đó lại vờn cho Tùng thêm một trận 2 tiếng nữa…….
- Không…………thả tôi ra
Tùng thức dậy, mồ hôi đầm đìa và thở hở hển, một cơn ác mộng, đã bao nhiêu năm rồi mà Tùng vẫn mơ thấy giấc mơ đó. Tùng nhấc máy gọi cho Yến:
- Alô Yến à?
- Em đây. Có chuyện gì vậy? Anh đỡ ốm chưa?
- Đỡ rồi, anh vừa mơ thấy ác mộng
- Lại giấc mơ đó
- Đúng rồi.
- Anh ở yên đó, em đến ngay
Yến đến thì Tùng đang ngồi trên giường mắt thất thần, mồ hôi đầm đìa. Yến ôm lấy Tùng và bật khóc
- Anh Tùng, em thương anh quá. Không, em yêu anh. Em muốn được là người tình của anh đêm nay
- Anh không xứng đáng với em. Anh là đĩ đực
- Thì em cũng là một con đĩ mà. Hãy để em là vợ anh được không? Dù em có lên giường với bao nhiêu người đi nữa nhưng nếu anh đồng ý anh sẽ là người đầu tiên của đời em mà em làm chuyện đó với cả tình yêu, tâm hồn và con tim của mình.
- Anh cũng vậy
Tùng và Yến nhìn nhau rất lâu. Rồi không ai bảo ai, Tùng và Yến trao nhau một nụ hôn mãnh liệt mà họ chưa từng trao cho bất cứ một vị khách hàng nào. Họ vừa hôn vưa cởi y phục cho nhau. Lâu lắm rồi kể từ lần đầu tiên, Yến không có cảm giác nóng ran cả người khi bị một gã đàn ông lột trần mình. Vì nó đã quá nhàm. Vậy mà giờ đây khi bị Tùng lột trần, Yến cảm thấy ngượng ngùng đến nóng ran cả người, con tim đập loạn nhịp như một trinh nữ. Tùng cũng vậy, anh chưa bao giờ anh cảm thấy nứng như thế này khi mới vào vòng khởi động như thế này cả. Tùng nóng bừng cả mặt, con tim đập loạn nhịp. Yến sờ lên những cơ bụng rắn chắc của Tùng còn Tùng thì nhẹ nhàng vuốt ve lên đôi vú to trắng của Yến. Yến kêu lên những tiếng đầy dâm dục. Đó là những tiếng kêu thật sự không phải là để kích dục khách hàng như mọi lần. Yến trong cơn đê mê đã mân mê con cu đang co giật đòi quyền sống và yêu thực sự của Tùng. Tùng cũng kêu lên một cách đầy khoái lạc. Con cu to dài, mịn màng không gân guốc và hoàn toàn trùng với màu da. Từ hồi hành nghề cho đến giờ Yến chưa nhìn thấy con cu nào đẹp như vậy. Yến từ từ trượt xuống dưới và ngậm con cu của Tùng vào miệng của mình. Tùng ngay lập tức trôn người lại. Từ trước đến nay chỉ có Tùng đi liếm lám cơ quan sinh dục của người khác (gồm cả lồn và cu) chứ ít khi được người khác liếm láp cho ngoại trừ Vương. Tùng nhắm mắt lại tận hưởng. Nhưng Tùng chợt nhớ ra mình phải làm công việc thiêng liêng này vì người con gái mình thực sự yêu. Tùng nói với Yến:
- Em đưa mông em lên đây. Anh muốn được công bằng với em
- Yeah
Yến đứng dậy, Tùng nằm ngửa ra. Yến quỳ lên người Tùng, lồn Yến kê trước mặt Tùng, con cu của Tùng trước mặt Yến. Tùng chưa bao giờ được nhìn thấy một cái lồn đẹp đến vậy, đám lông xoăn mượt mà chạy dọc theo hai mép lồn không một chút sẹo, vòng eo săn chắc không một chút mỡ, cái mông to cong đầy hấp dẫn. Từ trước đến nay Tùng chỉ toàn liếm láp cho những quý bà sồn sồn quá cỡ, bụng trên bụng dưới lồi thồi. Mép lồn toàn sẹo vì những vết mổ đẻ chắc vậy, hoặc là những bà muộn chồng, lồn đen xấu xí khô ráp, liếm bao nhiêu vẫn cứ khô ráp không một chút nhờn. Tùng liếm láp. Cảm giác chua mặn của nước nhờn từ lồn Yến tuy không xa lạ với Tùng nhưng với Tùng thì thật là thích thú. Nhưng Tùng phải dừng công việc của mình lại khi con cu của Tùng bị bao bọc bởi đôi môi căng mọng xinh đẹp của Yến. Một cảm giác nóng và ướt át mà Tùng ít khi có được vì Vương cũng không thực sự khéo léo lắm trong vụ này. Còn khách hàng của Tùng có bao giờ làm việc này vì Tùng đâu. Tùng ngửa mặt lên trời và tận hưởng cảm giác sung sướng đó. Tùng cảm thấy nứng quá, chưa bao giờ sướng như vậy. Tùng cảm thấy mình sắp ra rồi đây này. Sao lại thế được một tên đĩ đực mà “đầu hàng” sớm như vậy sao. Biết làm sao Yến điệu nghệ quá mà. Làm thế nào để ngăn Yến lại. Phải rồi phải tiếp tục liếp láp cho Yến
Chùm lông đen xoắn lại, mượt mà. Lông mu Yến thơm ngát mùi mĩ phẩm cao cấp chỉ có được ở các cô bé nhà giàu sành điệu. Dương vật Tùng dựng đứng. Hắn cầm tay Yến đặt lên cái "của ấy". Nàng vô thức sờ nắn. Tùng chụp lấy đôi vú. Tùng nắn bóp nó một cách mãnh liệt. Yến vật vã rên lên vì chưa bao giờ sướng như thế trong những lần đi khách. Lồn Yến cương cứng. Tay Tùng xe xe đầu vú làm Yến cứ trân người lên vì nhột nhạo. Nàng nằm im, mắt nhắm nghiền thẫn thờ. Hai bàn tay Yến bấu vào vú còn lai nắn bóp. Tùng vuốt ve mãi. Chính giữa háng nàng là cửa mình đỏ hồng hấp dẫn. Hai mép thịt đỏ hồng, ươn ướt ngon lành khép lại che kín âm hộ. Khi chiếc lưỡi mềm mại của Tùng đưa vào thì tự động Yến ưỡn mông ra. Tùng vùi mặt vào giữa hán thơm ngát của nàng mà hôn như mưa. Lưỡi hắn liếm khắp bộ dùi nàng. Thịt da nàng ngọt lịm. Mùi con gái ngây ngất. Hắn bú, nút chùn chụt. Miệng Tùng say sưa hôn, bú, nút nơi thiêng liêng ấy. Nàng nảy mình lên trước những kích thích quá mạnh bạo. Yến rên lên tức tưởi. Nhớt khí nàng bắn ra xối xả, mằn mặn. Hai mép thịt ấy trơn tru, không chút tì vết. Tùng dùng lưỡi lách vào giữa hai mép thịt lần đến lỗ âm hộ. Lưỡi Tùng như gã thám hiểm đang sục sạo khắp bên trong nơi thầm kín nhất của người con gái. Tùng rà lưỡi vào những nơi nhạy cảm nhất của Yến.
Sự điêu luyện bao năm hành nghề của Tùng làm Yến phải dừng mút cu của Tùng để Tùng còn kiếm chế cảm xúc không thì bắn tung toé mất. Yến quay lại và nói:
- Anh xấu tính lắm.
Rồi Yến cấm lấy con cu cứng ngắc của Tùng từ từ đút vào âm hộ của mình. Tùng ngăn lại:
- Để anh đeo bao cao su đã. Có thể em chưa có bệnh nhưng anh không chắc vì anh đã từng bị cưỡng hiếp nhiều lần ở Trung Quốc anh sợ sẽ lây bệnh cho em đấy
- Anh chưa đi khám sao?
- Khám rối. Không có bệnh gì nhưng….
- Nếu em phải chết vì anh em sẵn sàng mà
Tùng đơ ra vì tình yêu mãnh liệt Yến dành cho Tùng. Yến đút con cu của Tùng vào âm hộ đang nứng hết cỡ của mình. Chưa bao giờ Yến nứng như thế và Tùng cũng vậy. Nước nhờn của Yến chưa bao giờ chảy ra nhiều như thế, như là gái trinh vậy. Tim Yến đập loạn lên. Yến nhịp một cách mãnh liệt theo nhịp tim của mình. Nước nhờn đã làm cho con cu vĩ đại của Tùng hoạt động trơn tru trong lồn của Yến. Cả Tùng và Yến đều kêu rên như là đôi tình nhân trong lần đầu tiên vậy dù cho cả hai đều đã cực kỳ “dạn dĩ” trên tình trường. Tùng cảm thấy đầu mình sắp vỡ tung. Tùng luôn biết cách kiềm chế cảm xúc nhưng Yến mãnh liệt quá Tùng không kiềm chế được. Lần đầu tiên Tùng phải kêu xin:
- Yến ơi, đừng bắt anh đầu hàng sớm được không? Hãy để chúng mình dắt tay nhau về đích được không?
- OK, nhưng hứa với em là lần sau không được xấu tính thế được không?
Yến cho cu của Tùng ra khỏi lồn của mình và nằm vật ra giường vì mệt. Tùng nằm thở trong vòng 2 phút rồi đứng dậy đưa cu về phía 2 chân của Yến. Yến cũng nhanh chóng nhấc và bành 2 chân của mình ra vì hiểu Tùng đang muốn làm gì. Tùng đút cu vào cái lồn đang ứa đầy nước nhờn của Yến. Tùng từ từ đưa đẩy. Yến nhắm mắt vào để tận hưởng, gan bàn chân của Yến co ra giãn vào theo nhịp của Tùng và chưa bao giờ Yến có cảm giác như thế này. Một cảm giác thư thái hoàn toàn không hề có sức ép phải thoả mãn ai hay sự thúc ép về thời gian. Yến nhắm mắt để tận hưởng. Tùng cũng vậy, lần đầu tiên Tùng làm công việc này một cách thoải mái, không phải quan sát nhiều đến thái độ của người tình để cố gắng cuộc chơi theo ý họ. Một cô gái dáng rất chuẩn đang nằm oằn oại trước mặt Tùng chứ không phải mấy quý bà sồn sồn béo ị xấu xí. Cái lồn trơn tru và ướt nhèm của tuổi thanh xuân chứ không phải khô ráp như mấy quý cô quá lứa lỡ thì.
- Đẩy nhanh tốc độ đi anh
Tùng bắt đầu đẩy nhanh tốc độ của mình cảm xúc mãnh liệt làm cả hai cùng rên lên như một lũ mèo đói. Sau 10 phút đụ với tốc độ cao, Tùng dừng lại và con cu của Tùng co giật. Yến hiểu điều gì sắp xảy ra. Nàng cố gắng dùng cơ âm đạo nhồi bóp cu của Tùng làm Tùng nhăn nhó kêu rên và nhanh chóng rút cu ra ngoài để bắn tinh mãnh liệt lên đám lông mu của Yến.
- Àh…..Ui….Àh….Em còn xấu tính hơn anh. Thế em định mang thai của anh để khỏi hành nghề hay sao vậy? Cũng may anh còn nghĩ cho em
Tùng nói và thở hổn hển và đổ gục lên người Yến. Tùng nói trong hơi thở:
- Không phải anh nịnh em đâu. Nhưng anh làm chuyện này nhiều rồi nhưng chưa bao giờ sướng như vậy
- Em cũng vậy
Cả hai cùng cười. Tùng kéo cái chăn ở dưới giường của mình phủ lên người mình rồi cả hai chìm vào trong giấc ngủ khi Tùng trượt ra khỏi người Yến. Tùng xiết chặt Yến trong vòng tay rắn chắc của mình. Còn Yến đặt tay lên bộ ngực đẹp như bước tượng của Tùng. Yến nói:
- Em yêu anh
- Anh cũng vậy
Tùng nhắm mắt nhưng vẫn nghe thấy Yến kể về đời mình và lý do vì sao Yến vào nghề này. Thấy Tùng im lặng Yến hỏi:
- Anh ngủ rồi à?
- Chưa, em cứ nói chuyện đi. Anh nghe đây
- Nếu bây giờ Tuyết mà đến đây thì sao nhỉ?
- Em hãy cầu nguyện cho điều đó không xảy ra. Nếu không cô ấy sẽ cho anh một phát đạn là em sẽ sống một mình đấy
- Nếu vậy em sẽ bảo cô ấy bắn chết em luôn để em đi cùng anh
- Hi hi đi theo để đòi món nợ của anh ở Lạng Sơn. Đừng, anh sợ lắm
- Hi hi hi. Chỉ sợ cô ấy bắt em phải sống để khổ hơn chết thôi. Không, nếu cô ấy không bắn em, em sẽ cắn lưỡi tự vẫn
- Đừng vậy, nếu anh phải chết, anh muốn em sống hạnh phúc với một người đàn ông nào đó với một nghề lương thiện nào đó.
- Không đời em chỉ hạnh phúc khi có anh thôi. Đừng chết và bỏ em được không? Hứa với em đi